Đầu những năm 1990, khi nền kinh tế mới đổi mới, khi đó Việt Nam và Mỹ chưa bình thường hóa quan hệ thì việc một doanh nhân người Mỹ vào đầu tư ở Việt Nam được coi là chuyện không tưởng, nhưng rồi điều đó cũng đã xảy ra. Bài viết của Nhà báo Phan Thế Hải sẽ khắc họa về một trong những nhân vật tiên phong của ngành du lịch golf Việt này.
Trong mấy năm lại đây, tôi có nhiều lần qua lại tỉnh Bình Thuận, mảnh đất nổi danh với những bãi cát trắng chói chang và biển trời bát ngát xanh. Cùng với những câu chuyện của người trồng thanh long, tôi được nghe một câu chuyện khác rất ly kỳ và hấp dẫn về doanh nhân Larry Hillblom. Ông được coi là người Mỹ đầu tiên đầu tư vào mảnh đất này.
Cùng với sân golf Phan Thiết, ông còn có di sản khác, đó là đứa con rơi với cô Nguyễn Thị Bé, một thôn nữ bình dị đã lọt vào mắt xanh của một tỷ phú huyền thoại với những tranh chấp pháp lý kéo dài…
Doanh nhân tài hoa và cái duyên với Bình Thuận
Thi thoảng di chuyển bằng đường hàng không lại bắt gặp những chiếc máy bay sơn màu vàng rực với dòng chữ màu đỏ DHL- Express, hãng chuyển phát nhanh quốc tế nổi tiếng nhưng ít ai biết rằng ý nghĩa đích thực của cụm từ đó.
DHL là viết tắt tên của ba nhà đồng sáng lập của hãng: Dalsey, Hillblom và Lynn. Điều đáng nói hơn, trong ba cái tên đó, Hillblon từng là CEO của hãng và cũng là một doanh nhân huyền thoại từng gắn chặt với lộ trình mở cửa của Việt Nam, hơn thế là doanh nhân nước ngoài đầu tiên đổ dòng tiền vào tỉnh Bình Thuận. Ông cũng từng có một mối tình sâu nặng với một cô gái bản địa và kết quả của mối tình đó là đứa con triệu phú Nguyễn Bé Lory (SN 1994) hiện đang định cư ở Mỹ.
Không chỉ là doanh nhân nổi tiếng, có đời sống đầy chất lãng tử, Larry Hillblon còn là người có nhiều cuộc tình huyền thoại, là chủ đề khai thác bất tận của báo chí và giới luật sư. Chưa vội bàn đến những cuộc tình và tranh chấp pháp lý của ông, trước hết, chuyện ông đầu tư vào Việt Nam thời kỳ đầu sau đổi mới cũng là đề tài mà cho đến nay vẫn chưa hết tranh cãi.
Ngày nay, khi Việt Nam đã tham gia đã ký kết 13 Hiệp định thương mại tự do (FTA) song phương và đa phương, có thể nói, lộ trình mở cửa và hội nhập của đất nước đã tiến được những bước dài đáng kinh ngạc nhưng nhìn lại vào thời điểm 30 năm về trước lại là chuyện khác.
Đầu những năm 1990, khi nền kinh tế mới đổi mới, cả một hệ thống chính trị còn rón rén, dò dẫm từng bước đi, thành tựu hội nhập dường như chưa có gì đáng kể, hơn thế là Việt Nam và Mỹ chưa bình thường hóa quan hệ thì việc một doanh nhân người Mỹ vào đầu tư ở Việt Nam được coi là chuyện không tưởng, nhưng rồi điều đó cũng đã xảy ra bởi nhà đầu tư đó chính là doanh nhân huyền thoại Larry Hillblom.
Larry Hillblom sinh năm 1943 và lớn lên ở Kingsburg, California. Thời trẻ, ông theo học tại trường Trung học Kingsburg. Lớn lên ông học Luật và có bằng luật tại Đại học California.
Hành nghề luật một thời gian, tháng 12 năm 1969, khi người Mỹ can thiệp sâu vào cuộc chiến tranh Đông Dương, Larry chứng kiến việc công ty Matson Navigation đưa các tàu container vào tuyến hàng hóa đi Hawaii và về Đông Nam Á. Tàu mới nhanh hơn đáng kể so với những con tàu cũ được thay thế, và chúng đã tiết kiệm được vài ngày thời gian vượt biển từ bờ biển phía Tây Hoa Kỳ đến Hawaii nhưng những vận đơn thì vẫn đi theo cách cũ khiến cho việc giải phóng hàng hóa bị ngưng trệ.
Cách làm của Larry là mua vé cho những hành khách đi máy bay và gửi chứng từ vận chuyển Matson cùng họ. Các công ty ở Hawaii khác với các tài liệu nhạy cảm về thời gian đã tìm hiểu và bắt đầu sử dụng dịch vụ. Công ty DHL của Larry và hai người bạn đã ra đời từ đó. Khi tàu cập bến, việc bốc dỡ hàng hóa diễn ra rất nhanh gọn bởi lẽ mọi thủ tục đã được hoàn tất từ trước rồi.
Dần dà, DHL trở thành hãng chuyển phát nhanh lớn và nổi tiếng nhất hành tinh với đủ chủng loại – từ cây kim may quần áo đến chiếc xe ủi đất. Bên cạnh đó, DHL cũng là hãng duy nhất có tuyến giao nhận ở Cuba, Cộng hòa Dân chủ Nhân dân Triều Tiên, và cả Việt Nam, lúc đó vẫn là cựu thù của người Mỹ.
Sau hai mươi năm khởi nghiệp, DHL từ một công ty tư nhân đã phát triển nhanh chóng thành một tập đoàn toàn cầu với hơn 200 chi nhánh trên toàn thế giới, với 285.000 nhân viên làm việc; 420 máy bay chở hàng, hơn 100 tàu biển, 76.200 xe vận tải, 450 kho hàng cùng các bất động sản khác. Tổng tài sản của DHL được thể hiện trên sổ sách xấp xỉ 5,7 tỷ USD.
Sự phát triển nhanh chóng của DHL đã đưa Larry Hillblom vào hàng tỷ phú với tổng tài sản 1,6 tỷ USD vào thời điểm năm 1993. Đây cũng là thời điểm mà Larry Hillblom đến Việt Nam và tính chuyện làm ăn lâu dài ở đây.
Sau một thời gian dài bị bỏ hoang từ năm 1975, sân golf đầu tiên của Việt Nam – sân Đồi Cù tại Đà Lạt bỗng được hồi sinh. Năm 1994, dự án trị giá nhiều triệu đô la nhằm khôi phục và mở rộng sân golf lên thành sân tiêu chuẩn 18 hố. Câu chuyện sân golf đầu tiên của Việt Nam lúc này đã gắn với một nhân vật đến từ nước Mỹ.
Tại Việt Nam, ông đã chi 40 triệu USD để trùng tu khách sạn Dalat Palace và sân golf Đồi Cù. Các khoản đầu tư khác bao gồm: khách sạn Novotel Đà Lạt, Novotel Phan Thiết, Sân golf Ocean Dunes và Khu Căn hộ bên sông Sài Gòn. Kể từ thời điểm đó, sân golf Đồi Cù đã phát triển ngày càng vững mạnh, trở thành một trong những sân golf hàng đầu tại khu vực châu Á.
Mối tình với cô thôn nữ và cậu con trai Lory
Hơn mười năm sau khi khởi nghiệp, sự thành công đã lên đến đỉnh cao, ở tuổi ngoài 30 Larry Hillblom quyết định không lập gia đình mà chỉ tham gia những cuộc chơi xả láng ở những nơi mà ông có dịp đi qua.
Đây cũng là thời điểm mà bóng ma của đại dịch HIV/AIDS ám ảnh nhân loại, Hillblom đã chọn cho mình một cách an toàn: Thông qua các đường dây ở Micronesia, Philippines, các ‘má mỳ’chuyên cung cấp cho ông những cô gái còn trinh trắng – thậm chí có cô chỉ 13 tuổi.
Hầu hết những cô này đều từ nhà quê và mới được tuyển dụng vào phục vụ trong những quán bar. Thông thường, Hillblom chỉ cặp kè với mỗi cô trong vòng vài tuần. Sau đó, ông cho họ một ít tiền, vài món quà rồi… luân chuyển cô khác! Trong các cuộc vui ấy, Hillblom không bao giờ sử dụng bao cao su. Ông ta lý giải, những thiếu nữ chưa hề quan hệ tình dục lần nào thì không có nguy cơ lây nhiễm HIV. Và có lẽ vì thế, sau khi Hillblom chết, mới lòi ra những đứa con vô thừa nhận.
Năm 1982, Hillblom chuyển đến sống ở đảo Saipan là hòn đảo lớn nhất của quần đảo Bắc Mariana thuộc Hoa Kỳ, một chuỗi 15 hòn đảo nhiệt đới nằm trên quần đảo Mariana phía Tây Thái Bình Dương. Toàn bộ hòn đảo được tổ chức thành một đô thị duy nhất nên hầu hết các ấn phẩm chỉ định Saipan là thủ đô của khối này.
Saipan cách khoảng 190 km về phía bắc đảo Guam và có chiều dài khoảng 19 km, chiều rộng khoảng 9.0 km. Đây là một địa điểm du lịch nổi tiếng ở Thái Bình Dương. Hòn đảo này có rất nhiều nhóm dân tộc bởi lượng lớn những lao động nhập cư từ Trung Quốc, Bangladesh, Philippines, Thái Lan, Việt Nam, Campuchia. Thêm vào đó, một lượng lớn dân số của đảo là những người nhập cư thế hệ đầu tiên từ Trung Quốc, Nhật Bản và Hàn Quốc và rất nhiều hòn đảo thuộc Micronesia.
Tại đây, Larry trực tiếp điều hành các thương vụ kinh doanh tại quần đảo Hawaii, Philippines. Riêng tại Việt Nam, Hillblom bỏ ra 40 triệu USD để đầu tư cải tạo, nâng cấp khách sạn Palace, Đà Lạt và xúc tiến đầu tư vào Phan Thiết.
Vào thời điểm này, Mỹ vẫn áp đặt lệnh cấm vận và chuyện đầu tư vào Việt Nam là không dễ. Để thực hiện được ý định đó, Hillblom đã thành lập một công ty ở Hồng Kong rồi thông qua Công ty này đầu tư vào Việt Nam.
Năm 1993, Larry Hillblom đến Phan Thiết và ông rất ấn tượng với cảnh đẹp ở đây. Nghỉ lại khách sạn Vĩnh Thủy, cơ sở này của Ủy ban Nhân dân tỉnh Bình Thuận và tại đây ông đã gặp cô phục vụ phòng Nguyễn Thị Bé, quê ở Hàm Tân, cô thôn nữ này mới được tuyển vào khách sạn chưa lâu. Cô Bé không biết tiếng Anh và Larry cũng gần như không biết tiếng Việt, nhưng vẻ hồn nhiên khờ dại của Nguyễn Thị Bé đã hấp dẫn vị tỷ phú người Mỹ.
Sau khi làm việc với chính quyền tỉnh Bình Thuận, Larry quyết định mua lại Khách sạn Vĩnh Thủy và nâng cấp thành khách sạn 4 sao Novotel Phan Thiết, nằm sát bờ biển thành phố Phan Thiết.
Cũng để thỏa mãn niềm đam mê golf của mình, Hillblom đầu tư xây sân golf Phan Thiết với đẳng cấp quốc tế bao quanh khách sạn này. Đây cũng là một trong những sân golf đầu tiên được đầu tư ở Việt Nam. Sân golf Phan Thiết nằm ngay ngã tư hai con đường đẹp nhất thành phố này là đại lộ Nguyễn Tất Thành và Tôn Đức Thắng, sát bãi biển Đồi Dương – bãi tắm công cộng lớn nhất Phan Thiết.
Việc đầu tư vào khách sạn và sân golf ở Phan Thiết của Larry Hillblom chưa sinh lãi nhưng mối tình của doanh nhân người Mỹ thì đã có kết quả. Cô Bé đã sinh cho ông một cậu con trai vào năm 1994 mang tên Nguyễn Bé Lory.
Cuộc chiến pháp lý và những đứa con vô thừa nhận
Là một người giàu năng lượng, thông minh, cùng với việc ăn chơi trác táng, Hillblom lại có máu say mê golf và các trò chơi mạo hiểm, đặc biệt là các loại máy bay du lịch. Ngoài mấy chiếc Cessna 4 chỗ ngồi, Beachcraft 8 chỗ ngồi, ông còn sở hữu một chiếc thủy phi cơ kiểu Catalina, mà ông đặt tên là “con ong biển”.
Chính chiếc thủy phi cơ này đã vùi ông cùng một người bạn và viên phi công xuống vùng biển Anatahan vào ngày 21/5/1995, khi ông trên đường từ Saipan đến đảo Pagan để xem… núi lửa phun. Máy bay cất cánh, lượn mấy vòng quanh đảo nhưng vì thời tiết xấu nên phải quay về và gặp nạn. Tìm kiếm suốt một tuần lễ, nhân viên cứu hộ chỉ vớt được xác bạn ông và viên phi công. Còn Hillblom thì mãi mãi biến mất để lại khối tài sản khổng lồ gồm cổ phiếu, tiền mặt, đồ cổ và nhiều bất động sản khác.
Năm 1982, khi bắt đầu đến đảo Saipan sinh sống, Hillblom đột ngột viết… di chúc. Theo đó, ông để lại toàn bộ tài sản cho Trường đại học UC, San Francisco, California, và tuyệt nhiên không hề có một dòng chữ nào nói về những đứa con rơi ở phần thừa kế.
Ngay cả bà mẹ của Hillblom là bà Helen Anderson cùng hai người anh, em ruột, tên là Grant Anderson và Terry Hillblom cũng không được ông nhắc đến. Tuy nhiên, theo luật Saipan – là nơi Hillblom đăng ký thường trú, thì những đứa con sinh ra sau khi viết di chúc, vẫn có quyền thừa hưởng tài sản của người cha.
Khi thông tin về cái chết của Hillblom được công bố, có nhiều cô gái ở nhiều nước đã lên tiếng, rằng ông ta là cha của con mình. Mẹ cháu bé Mercedita Felliciano cho biết, cô đã bán trinh cho Hillblom với giá 2.200 USD, và kết quả là sự ra đời của một đứa con gái.
Mẹ một bé trai khác – tên là Jellian Cuatero thì khẳng định trong một lần đến quán bar nơi cô làm việc ở Philippines, Hillblom – thông qua một “má mì”, đã ngủ với cô ba đêm, thù lao là một chiếc đồng hồ đeo tay bằng vàng và 1.500 USD.
Riêng với bé Junior Larry Hillblom ở đảo Guam thì đặc biệt hơn cả. Hillblom ở với mẹ cháu gần 4 tháng, rồi khi cô này có bầu, ông ta đã đồng ý cho cô lấy họ, tên ông ta để đặt cho con.
Tổng cộng, có tất cả 8 bà mẹ, với 11 đứa con mà bà nào cũng quả quyết con mình là “thứ thiệt”. Thế nhưng, trong tất cả những cuộc tình chớp nhoáng ấy, Hillblom hầu như không bao giờ chụp hình chung với những cô gái mà ông ta đã từng ăn ở, cũng như sau khi chia tay, ông ta chẳng thư từ thăm hỏi gì nên tất cả các “bà mẹ” đều chỉ có thể chứng minh bằng… miệng mà thôi!
Chính cái sự rắc rối này đã khiến giới luật sư được dịp thi thố tài năng và có thể nói, trong số hơn 200 luật sư ở Saipan, hầu như không một luật sư nào lại không dính dáng đến vụ kiện đòi tiền thừa kế.
Để có thể hưởng phần thừa kế thì phải chứng minh đứa bé mang trong mình dòng máu của Hillblom bằng phương pháp xét nghiệm ADN. Thế nhưng, vì xác của Hillblom không được tìm thấy, nên không thể lấy mẫu tế bào của ông ta để làm xét nghiệm được.
Điều đáng ngạc nhiên là một tuần sau khi Hillblom chết, căn nhà của ông ta ở Saipan đã được ai đó lau chùi rất sạch sẽ. Ngay cả bồn tắm – là nơi có thể tìm thấy những mẩu tóc của Hillblom để phân tích ADN, cũng được rửa bằng axít muriatic, loại axít có tác dụng phân hủy nhanh chóng tế bào sừng như tóc, lông, móng tay.
Hai chiếc ôtô du lịch của Hillblom cũng thế – nghĩa là được tẩy rửa từ trong ra ngoài. Riêng những vật dụng cá nhân như lược, dao cạo râu, quần áo, bàn chải đánh răng… của Hillblom, lại được chôn trong khu vườn phía sau nhà. Và khi tìm ra, thì chúng không còn phục vụ cho việc xét nghiệm được nữa.
Có giả thuyết nói rằng, do con rơi con rơi nhiều quá, sợ sau này khi Hillblom chết, chúng sẽ tranh nhau gia tài của ông, nên Hillblom đã âm thầm dặn dò một số cộng sự thân tín, rằng nếu chẳng may ông bất đắc kỳ tử, thì tất cả những gì có thể giúp cho những đứa con rơi chứng minh được, nó là con của ông, phải tiêu hủy hết.
Lại có giả thuyết nói, trường Đại học UC San Francisco sợ… mất phần vì phải chia năm sẻ bảy, nên đã mua chuộc những người giúp việc trong nhà, để họ xóa bỏ mọi dấu tích của Hillblom…
Giới luật sư quyết không chịu thua bởi lẽ nếu thắng kiện đòi thừa kế, thì họ là một trong những người vớ bẫm nhất. Thậm chí, họ còn trả tiền để điều tra xem túi đựng rác của nhà Hillblom là những túi nào, rồi thuê người ra bãi rác, bới tung lên, hòng kiếm một mẩu móng tay của Hillblom, cũng như dò hỏi những tiệm hớt tóc mà Hillblom hay lui tới, xem lần cuối cùng ông ta cắt tóc là khi nào.
Sau nhiều ngày mò mẫm, họ biết trước kia Hillblom từng bị tai nạn, và đã từng vào bệnh viện của Trường đại học UC San Francisco để cấy ghép da mặt. Qua nhiều lần thương thảo, Trường UC đồng ý cho họ tiến hành lấy mẫu ADN trên mẫu da mặt của Hillblom mà trường vẫn còn bảo quản, mặc dù điều này có thể khiến UC mất đi một phần tài sản mà Hillblom đã tặng cho trường nếu nó chứng minh được rằng Hillblom có con rơi. Bên cạnh đó, giới luật sư còn ra sức thuyết phục mẹ và anh, em của Hillblom cho họ lấy mẫu ADN nhưng đã bị từ chối.
Sau khi phân tích ADN từ mẩu da mặt được cho là của Hillblom, rồi đối chiếu với ADN của hai đứa bé là Jellian Cuartero và Junior Larry Hillblom, thì hóa ra nó lại không trùng khớp. Như vậy, một là mẩu da ấy không phải của Hillblom và hai là hai đứa bé kia, chẳng đứa nào là con rơi của ông tỉ phú.
Hết cách, các luật sư phải nhờ đến một chuyên gia hàng đầu thế giới về di truyền là Giáo sư – tiến sĩ Brener, và ông đưa ra một giải pháp: Đó là so sánh ADN của những đứa bé – được cho là con rơi của Hillblom với nhau. Mặc dù những người phụ nữ đã từng chung chạ với Hillblom ở nhiều quốc gia khác nhau, nhưng nếu những đứa con của họ – là cùng một ông bố, thì ADN của nó cũng sẽ phải giống nhau.
Tất cả những việc ấy, đều không qua khỏi con mắt của bà Helen Anderson – là mẹ ruột Hillblom. Có lẽ sợ… mất phần – mặc dù thực tế thì trong di chúc, bà chả có phần gì. Cuối cùng bà Helen đồng ý cung cấp mẫu ADN của bà cho phòng xét nghiệm. Đổi lại, bà được 1 triệu USD cùng một ngôi biệt thự xây theo kiểu Pháp, trị giá khoảng triệu rưỡi USD theo thời giá 1995.
Kết quả cho thấy trong số hàng chục đứa con rơi đòi quyền thừa kế, thì chỉ 4 đứa là con thật của Hillblom. Đó là Jellian Cuartero, Mercedita Felliciano, Junior Larry Hillblom và Nguyễn Bé Lory.
Kết cục có hậu với cô thôn nữ ở Bình Thuận
Mấy tuần trước về Hàm Tân thăm một người bạn thời quân ngũ, tôi đã cảm nhận được sự khắc nghiệt của miền đất này. Nắng chói chang chảy tràn trên địa hình đồi thoải lượn sóng, đồng bằng nhỏ, hẹp, chủ yếu là đất cát nằm ven con sông Dinh mỏng tang như dải lụa…
Nguyễn Thị Bé sinh năm 1975, trong một gia đình nông dân nghèo ở xã Tân Xuân, huyện Hàm Tân, tỉnh Bình Thuận. Qua những người dân ở đây rồi tôi cũng có thông tin rằng, cô lớn lên trong căn nhà lá tuềnh toàng, hồi đó còn chưa có điện, chưa có nước sạch. Cô đã có một tuổi thơ lam lũ, làm thuê làm mướn và chỉ được đi học đủ biết đọc, biết viết. Đầu năm 1993, cô Bé được một người họ hàng xin cho vào làm ở khách sạn Vĩnh Thủy. Từ một cô gái ốm yếu, đen đúa, Bé đã phổng phao, trắng da, dài tóc. Ngoại hình không có gì nổi bật nhưng với vẻ “chân quê” hồn nhiên của cô khiến Hillblom đã để mắt đến cô.
Cô Bé tâm sự rằng cô hoàn toàn không biết Larry là một tỷ phú, cô chỉ thấy sự kính cẩn cúi chào của các nhân viên hay du khách khi ông đi ngang qua.
Dù là tỷ phú nhưng Larry vẫn mặc quần jean, áo thun hết sức bụi bặm. Thỉnh thoảng, ông mới diện veston để ký kết hợp đồng với các đối tác hay tiếp khách. Sau những lần được ông chủ để ý, cô Bé có thai. Không dám thú nhận có bầu với ông chủ, cô Bé lẳng lặng rời khỏi nơi làm việc trở về căn nhà dột nát của gia đình ở Tân Xuân, xã này nằm ở phía bắc thị xã La Gi.
Trở về quê để tránh búa rìu dư luận vì ngủ với Tây có thai ngoài giá thú, nhưng cô Nguyễn Thị Bé không thể trốn mãi trong căn chòi lá rách nát. Dù bụng mang dạ chửa, Bé vẫn phải ráng ra đồng đi gặt, đi làm cỏ mướn để kiếm ăn. Cuối năm 1994, cô sinh con tại nhà. Trong ngày ra xã làm giấy khai sinh, cô ghép tên mình và tên người tình đặt tên cho con. Tuy nhiên, vì nhớ không rõ nên đặt tên cậu con trai là Nguyễn Bé Lory. Nghe tin cô bé sinh con, một người bạn của cô đã đến chụp cô và bé Lory ba kiểu ảnh và gửi lên Đà Lạt cho người thân cận chuyển đến Larry. Nhờ những tấm ảnh này, tỷ phú Larry mới biết mình có con rơi ở Việt Nam.
Cậu bé Lory lớn lên trong nghèo khó cùng mẹ với ông bà ngoại trong tình cảnh chạy ăn từng bữa khốn khó vô cùng. Cuối năm 1995, một người đàn ông cảm thông với cô Bé nên quyết định cưới làm vợ, cả hai chung sống với nhau như vợ chồng nhưng không đăng ký kết hôn. Năm 1996, cô Bé sinh cho chồng một đứa con gái bụ bẫm và đặt tên là Nhung.
Vì không biết tiếng Anh nên Bé cũng không hiểu nhiều về Larry, cũng không hiểu gì về luật pháp của xứ Saipan, một phần lãnh thổ ngoài khơi Thái Bình Dương của Mỹ, nơi mà Larry đăng ký định cư. Nhờ sự nỗ lực của các luật sư xứ này, Nguyễn Bé Lory được công nhận là con ruột của Hillblom qua kết quả xét nghiệm AND. Hai luật sư John Veaque và Garrick Gallager đã làm thủ tục, đưa mẹ con Nguyễn Thị Bé và Nguyễn Bé Lory ra khỏi Việt Nam để đến sinh sống ở một thành phố nhỏ thuộc miền Đông nước Mỹ.
Cho đến nay, giới luật sư đã lấy ra từ tài khoản của Hillblom 25 triệu USD. Tổng số tiền mà 4 đứa “con thật” của Hillblom sẽ được hưởng là 300 triệu USD, nhưng họ chỉ thực nhận mỗi người 30 USD triệu vì phải nộp thuế liên bang và thuế lợi tức. Riêng Bệnh viện UC San Francisco được 200 triệu USD.
Mỗi tháng mẹ con Nguyễn Thị Bé được nhận từ ngân hàng 5.000 USD để tiêu dùng. Năm 2012, Nguyễn Bé Lory được lĩnh tổng cộng hơn 60 triệu USD, bao gồm cả tiền gốc thừa kế cộng với lãi thu được thông qua việc ủy thác cho quỹ đầu tư.
Từ cô thôn nữ trong trắng, Nguyễn Thị Bé đã có một cuộc tình xuyên đại dương, dẫu qua nhiều gian truân nhưng bù lại là một kết quả có hậu, giờ đây cô cùng với người chồng mới và ba đứa con đã định cư hợp pháp ở Mỹ, âu cũng là duyên Trời định.
Sân golf Phan Thiết
Tháng 4 năm 2012, cùng với mẹ, hai người em cùng mẹ khác cha và người quản lý, Nguyễn Bé Lory vừa trở về thăm quê ngoại ở Bình Thuận. Sau thời gian ngắn ở Tân Xuân, Lory đã đưa cả nhà cùng ông ngoại đi Côn Đảo. Lory tỏ ra thích thú với khung cảnh tuyệt vời ở Côn Đảo, thậm chí “để mắt” tới một căn biệt thự giá khoảng 2 triệu USD và cho biết sẽ sớm quay lại đây. Sau đó Lory đã trở lại Phan Thiết, nơi 20 năm trước bố anh, Larry Hillblom đã bỏ hàng chục triệu USD ra xây dựng khách sạn Novotel và sân golf Ocean Dunes.
Tuy nhiên, với Larry Hillblom vẫn còn một “đứa con” khác đó là sân Golf Phan Thiết. Sau nhiều lần đổi chủ, sân golf này đã về tay Tập đoàn Rạng Đông, để rồi sau hơn 20 năm tồn tại, bằng những thủ thuật hành chính, sân golf này bị bức tử để chia lô bán nền thành khu đô thị gây xôn xao dư luận tại tỉnh Bình Thuận trong nhiều năm trời.
Theo Golfnet