Hôm 30 tháng 4 vừa qua, các thành viên của câu lạc bộ Golf Pine Valley ở New Jersey, một trong những sân golf được được đánh giá là tốt nhất ở Hoa Kỳ, cuối cùng đã bỏ phiếu để cho phép phụ nữ tham gia câu lạc bộ của họ, 108 năm sau ngày thành lập.
Trước đây, phụ nữ chỉ được phép đến câu lạc bộ với tư cách là khách của các thành viên nam của câu lạc bộ, và nếu họ muốn thực sự chơi golf, họ chỉ có thể làm như vậy vào chiều Chủ nhật hằng tuần.
Trong một email gửi tới các thành viên, bao gồm Jack Nicklaus, (tới cả Arnold Palmer và Sean Connery trước khi những ông này qua đời), chủ tịch câu lạc bộ Pine Valley, Jim Davis cho biết: “Tương lai của môn golf phải hướng tới sự hòa nhập”, và ông viết thêm rằng sự thay đổi này giúp đưa câu lạc bộ ‘đi vào lịch sử’.
“Golf Pine Valley hiện đã bắt đầu quá trình xác định các ứng cử viên nữ để trở thành các thành viên chính thức và dự kiến sẽ có thành viên nữ đầu tiên vào cuối năm 2021”, ông viết.
Thật khó tin khi trong thế kỷ 21 rồi mà vẫn có câu lạc bộ tư nhân ở Mỹ chưa cho phép nữ giới làm thành viên. Trước đây, Augusta National-một câu lạc bộ có 88 tuổi đời được coi là chậm tiến khi đến tận năm 1990 mới kết nạp thành viên là người da đen. Nhưng câu lạc bộ này cũng đã có các thành viên nữ kể từ gần một thập niên trước đây.
Nhưng ở Mỹ, phân biệt đối xử đôi khi lại là điều hợp pháp. Do các câu lạc bộ này là tư nhân cho nên khác với các tổ chức công hay doanh nghiệp, các bộ luật liên bang khó có thể điều chỉnh hoặc thay đổi được chính sách của họ.
Tòa án Tối cao Hoa Kỳ cũng đã duy trì quyền thành viên của các câu lạc bộ tư nhân với Tu chính án Thứ nhất (First Amendment), quy định điều này như một quyền biểu cảm của hiệp hội. Và những thay đổi thường chỉ có thể xảy ra, thí dụ cho phép thành viên là người da màu, khi có sức ép của dư luận.
Đến nay ở Hoa Kỳ còn khoảng gần chục câu lạc bộ golf chỉ dành riêng cho nam giới, với tổng số thành viên chưa đầy 5.000 người. Đáng chú ý nhất có tới 4 câu lạc bộ nằm ở khu vực Chicago.
Câu lạc bộ Butler National ở Chicago, bang Illinois là một trong số đó. Được thành lập như một câu lạc bộ dành cho nam giới vào năm 1972, câu lạc bộ này đã tổ chức giải PGA Tour’s Western Open từ những năm 1974 đến 1990. Nhưng chính sách thành viên chỉ dành cho nam giới của nó đã ngăn cản câu lạc bộ tổ chức một giải đấu PGA hoặc USGA thời gian sau đó.
Vào mùa hè năm 1990, PGA Tour công bố hướng dẫn mới, cấm bất kỳ câu lạc bộ nào có chính sách phân biệt đối xử đối với thành viên tổ chức các giải đấu của họ. Điều này buộc Butler phải lựa chọn: cho nữ vào làm thành viên hoặc bỏ giải Western Open. Câu lạc bộ đã quyết định lựa chọn cái thứ hai.
Lần cuối cùng các thành viên của câu lạc bộ tổ chức bỏ phiếu về việc kết nạp phụ nữ là vào năm 2012, cùng năm Augusta National kết nạp phụ nữ vào câu lạc bộ của họ, và các thành viên nam đã quyết định phản đối. “Đó chỉ là những gì chúng tôi muốn và chúng tôi có quyền đưa ra quyết định đó. Quyền tư cách về thành viên như vậy đã rõ ràng”, Chủ tịch Butler Ed Gustafson nói.
Phil Mickelson, người từng năm lần chiến thắng giải đấu Western Open, cũng là người rất yêu thích chơi gofl tại Butler National, đã lên tiếng về chính sách tuyển thành viên của câu lạc bộ.
“Trong thời đại ngày nay, loại trừ không phải là một phương cách thích hợp. Tôi rất muốn thấy câu lạc bộ có cái nhìn rộng rãi hơn trong các chính sách của họ, nhưng tôi không can thiệp vào bất kỳ điều riêng tư nào của câu lạc bộ. Nhưng thật đáng thất vọng vì điều đó ngăn câu lạc bộ tổ chức một giải đấu lớn tại một địa điểm thực sự hoành tráng”, ông nói vào năm 2017.
Nằm cách đó khoảng 50 dặm về phía Bắc có Old Elm Club tại Highland Park. Đây là câu lạc bộ với tệp khách hàng là các giám đốc điều hành (CEO) và những người đã nghỉ hưu. Người ta thường gọi đùa lứa tuổi khách hàng ở đây thuộc loại ‘mầm non của nghĩa địa”.
Nhưng dù gì thì Butler National và Old Elm Club vẫn còn những điểm khác xa với hai câu lạc bộ chỉ dành riêng cho nam giới khác trong cùng khu vực: đó là câu lạc bộ golf Bob-O-Link, cũng ở Highland Park, và câu lạc bộ golf Black Sheep ở Sugar Grove.
Khai trương vào năm 2016, Bob-O-Link Golf có 1 trang web mà trong đó chả có thông tin gì hấp dẫn đối với những người tò mò, thậm chí không có cả các thông tin chi tiết để liên lạc với câu lạc bộ. Tất cả những gì tồn tại trên trang web chỉ là một chiếc hộp để các thành viên đăng nhập.
Điều thú vị Bob-O-Link lại là một trong những câu lạc bộ khá thoải mái trong các quy tắc và quy định. Chẳng hạn câu lạc bộ không có các quy định ngặt nghèo về trang phục. Người ta thậm chí còn có thể cởi cả áo ra trong lúc đánh golf. Người ta cũng nó câu lạc bộ cũng có 1 hộp thư góp ý nhưng nó lại nằm bên một ao nhỏ nằm cạnh lỗ gôn thứ 2.
Câu lạc bộ Black Sheep Golf Course, khác với nhiều câu lạc bộ, lại nổi bật ở chỗ hoàn toàn ‘mộc mạc, không có kiểu cách riêng. Câu lạc bộ không có hồ bơi, không có phòng ăn hay sân tennis, thậm chí không còn có hoa và cây xanh mà chỉ có sân gôn, quầy bar và bếp nướng.
Phụ nữ còn bị cấm đi trên con đường dài 300 yard (khoảng 270 mét) dẫn vào cổng câu lạc bộ. Các bà vợ muốn đưa chồng đến câu lạc bộ phải thả ông chồng ở đường chính bên ngoài để ông ta tự đi bộ vào câu lạc bộ. Để thơ mộng hơn, người ta đặt tên đó là ‘Đoạn đường đi bộ nhục nhã’ (Walk of Shame).
Links, tạp chí chuyên về Golf ở Mỹ từng gọi Chicago là ‘pháo đài golf cuối cùng của người tiền sử’ (Neanderthalia). Tuy vậy khu vực này không phải là nơi duy nhất ở Mỹ còn duy trì và phát triển các sân gôn dành riêng cho quý ông.
Ở Long Island, NY, có câu lạc bộ golf Garden City, vẫn áp dụng chính sách thành viên toàn nam kể từ khi mở cửa vào năm 1899. Trong một tuyên bố năm 2018, chủ tịch của câu lạc bộ, Brian Nelsen, đã bảo vệ cách tiếp cận của câu lạc bộ: “The Garden City Golf Club có truyền thống 119 năm là một câu lạc bộ tư nhân chỉ chấp nhận các thành viên nam”.
Là một câu lạc bộ tư nhân, bất kỳ thay đổi quy tắc nào cũng phải được các thành viên bỏ phiếu. Mặc dù yêu cầu đầu vào của chúng tôi có thể thay đổi trong tương lai, nhưng chúng tôi hiện không có kế hoạch thay đổi tiêu chí thành viên của mình, ông Nelsen nói.
Trong khi đó, ở Dallas, Texas, bạn sẽ tìm thấy Preston Trail, một câu lạc bộ được mô tả là câu lạc bộ chơi gôn chia làm hai phần bằng nhau và một ngôi nhà chung. Câu lạc bộ không cho phép phụ nữ và những người dưới 21 tuổi, kể cả thần đồng golf địa phương Jordan Spieth hồi anh còn trẻ. Mặc dù đã từng thi đấu trong các sự kiện chuyên nghiệp từ khi còn học trung học và là thành viên trẻ nhất của đội từng đoạt Cúp Tổng thống Hoa Kỳ, Spieth đã bị từ chối cơ hội tham gia câu lạc bộ cho tận đến ngày sinh nhật thứ 21 của mình.
Tuy nhiên, câu lạc bộ lại khá thoải mái trong các quy định trang phục khi tham gia chơi golf. Mickey Mantle được cho là đã khỏa thân chơi golf ở đó. Ông còn sử dụng chiếc Cadillac của mình đi lại trong sân gôn như một chiếc xe điện phục vụ đánh gôn.
Preston Trail có mức phí cơ bản được đồn đoán là từ 125.000 đến 250.000 USD và các thành viên mới thường mất 5 năm để được phê duyệt đề nghị trở thành thành viên chính thức của câu lạc bộ. Cựu hậu vệ cánh của Dallas Cowboys, Tony Romo, người chơi gôn chuyên nghiệp, được cho là có tên trong danh sách từng nói ra một điều mà người ta vẫn không thể xác nhận tính xác thực là: gần như tất cả các câu lạc bộ chỉ dành cho nam giới đều cấm các thành viên nói chuyện.
Họ cũng hạn chế các thành viên và khách của họ sử dụng điện thoại di động (ngoài những khu vực được chỉ định nghiêm ngặt) và phổ biến bất kỳ hình ảnh nào về câu lạc bộ của họ trên phương tiện truyền thông xã hội.
Nội quy của Câu lạc bộ Golf Garden City có nội dung: “Không được phép sử dụng điện thoại di động và các thiết bị liên lạc điện tử tương tự ở bất kỳ đâu trong sân gôn hoặc sân câu lạc bộ, trừ trong ô tô ở bãi đậu xe”.
Thật đáng ngạc nhiên khi một số câu lạc bộ sẽ đi xa đến đâu để duy trì vị thế các thành viên toàn nam giới của họ. Ví dụ, câu lạc bộ Burning Tree ở Bethesda, Md., cho rằng họ thà đóng thuế nhiều hơn là cho phép phụ nữ tham gia câu lạc bộ. Năm 1989, Tòa phúc thẩm Maryland phán quyết rằng câu lạc bộ không đủ điều kiện để được giảm thuế như các câu lạc bộ có quy mô tương tự trong khu vực vì chính sách thành viên đặc biệt của nó.
Kết quả là Burning Tree hiện phải trả thêm 150.000 USD tiền thuế mỗi năm (tương đương với chi phí của hai thành viên mới).
Miklós Breitner, nhà tư vấn chơi golf và là người sáng lập của Golf Business Monitor, cho biết, “Ở mức độ cơ bản, việc bỏ qua phụ nữ không có quá nhiều ý nghĩa gì về mặt tài chính. Tuy nhiên, tạp chí Forbes đã phát hiện ra rằng phụ nữ kiểm soát hoặc ảnh hưởng đến 85% chi tiêu của người tiêu dùng và chỉ riêng ở Hoa Kỳ, sức mua của phụ nữ rơi trong khoảng từ 5.000 tỷ đến 15.000 tỷ USD. Các câu lạc bộ chơi golf thực sự có thể làm được một số điều đó, đặc biệt là sau đại dịch, khi cho phép phụ nữ tham gia câu lạc bộ của mình”.
Truyền thuyết kể rằng Burning Tree ra đời khi bốn golfer nam bị kẹt lại phía sau một nhóm người chơi nữ tại Câu lạc bộ Golf Chevy Chase gần đó và họ quyết định tìm một câu lạc bộ mà phụ nữ không được phép vào trong khuôn viên để các thành viên nam tự chơi với nhau.
Gần một thế kỷ sau, Burning Tree tự hào là câu lạc bộ có nhiều tổng thống là thành viên nhất, bao gồm FDR (Franklin Delano Roosevelt), Eisenhower, JFK (John Fitzgerald Kennedy), Lyndon Johnson, Richard Nixon và George HW Bush – nhưng đến giờ vẫn không có bóng hình của bất cứ người phụ nữ nào ở đây. Trên thực tế, câu lạc bộ thậm chí đã từ chối tư cách thành viên của cựu nữ thẩm phán Tòa án Tối cao Sandra Day O’Connor, và luôn từ chối cho phép các nữ nhân viên mật vụ hiện diện trong khuôn viên của câu lạc bộ. Đặc biệt, câu lạc bộ không có phòng thay đồ và phòng tắm dành cho nữ.
Thời điểm duy nhất phụ nữ được phép vào Burning Tree là vào tháng 12 hằng năm khi họ có thể đặt lịch hẹn mua quà Giáng sinh cho chồng tại cửa hàng câu lạc bộ – nhưng chỉ trong khoảng thời gian ba giờ vào các ngày thứ Bảy.
Breitner không hoàn toàn ngạc nhiên về điều đó.
“Hầu hết các câu lạc bộ golf, không chỉ dành cho nam giới, được thiết kế chỉ dành cho nhu cầu của nam giới thay vào đó hoặc cho cả gia đình. Mô hình kinh doanh của họ đơn giản là không phù hợp với xã hội hiện đại”, Breitner nói.
Ông nói thêm rằng miễn là có nhu cầu về các câu lạc bộ chỉ dành cho nam (nhu cầu này vẫn luôn hiện hữu) và luật pháp cấm hoạt động của các câu lạc bộ đó, thì sẽ luôn có những câu lạc bộ kiên quyết giữ ‘tính truyền thống’, ‘bản sắc’ của mình. Đối với nhiều thành viên trong đó, có vẻ như họ muốn trở thành một phần của thứ gì đó khá độc quyền, ngay cả khi đó là một khái niệm lỗi thời. Nhưng bởi vì họ đã quá quen và muốn bảo tồn những điều thủ cựu đó nên những câu lạc bộ kiểu này luôn có thể tồn tại.
“Nhưng chúng ta đang sống ở thế kỷ 21. Hầu hết những người chơi golf ở Mỹ đều coi những câu lạc bộ này, hoặc hầu hết trong số chúng, là các di tích lịch sử. Vậy thì ai trong số họ muốn là thành viên của những địa điểm thủ cựu này?”, ông Breitner đặt ra câu hỏi.
(Theo New York Post)