Golfer 33 tuổi Zhang Xinjun đã trở thành người Trung Quốc đầu tiên giành quyền dự Northern Trust – chặng play-off đầu tiên tại FedEx Cup năm nay. Sự kiện diễn ra từ ngày 20-23/8 trên sân TPC Boston, với tổng quỹ thưởng 9,5 triệu USD.
Con đường đến PGA Tour của một nhân viên bảo vệ
Tại Trung Quốc, nhiều năm qua Zhang Xinjun đã trở thành một tấm gương điển hình cho sự vươn lên từ nghèo khó. Câu chuyện về anh cũng đã truyền cảm hứng cho không ít golfer trẻ cũng như những người có cùng xuất phát điểm như anh.
Xuất thân trong một gia đình nghèo khó có bố mẹ làm nghề nông tại một ngôi làng hẻo lánh ở tỉnh Sơn Tây, miền Đông Bắc Trung Quốc. Từ nhỏ Zhang đã làm quen với việc hàng ngày băng núi đồi để đến trường, tham gia công việc đồng áng sau giờ học.
Đến năm 17 tuổi, Zang rời quê hương, xin vào làm bảo vệ tại sân golf Xi’an International Golf Club, một trong những sân golf đầu tiên tại tỉnh Thiểm Tây. Sau đó một thời gian, Zhang được điều chuyển làm nhân viên tại khu vực sân tập.
Ở môi trường hoàn toàn mới này Zhang bắt đầu được tiếp xúc với golf. Một số đồng nghiệp chỉ bảo cho anh những kiến thức cơ bản về cách cầm gậy, cách vung gậy.
Vào mùa đông, sân golf gần như đóng cửa và có rất ít golfer đến sân. Nhưng chính khoảng thời gian này đã mang đến một cơ hội cho Zhang. Anh kể: ‘lúc đó hầu như chỉ có một mình tôi trên sân tập, tôi tự nhặt bóng, đánh bóng, tự tập luyện bất kể trời mưa tuyết, lạnh giá’
Giống như hầu hết các sân golf tại Trung Quốc – không cho phép nhân viên chơi golf, ngoại trừ một giải đấu thường niên dành cho nhân viên của sân. Tại giải đấu năm 2005, Zhang lần đầu tiên được đánh ở sân lớn, kết quả, anh đánh 116 gậy.
Sự yêu thích golf đã trở thành niềm đam mê, Zhang đi đến quyết định: phải trở thành một golfer chuyên nghiệp. Để thực hiện con đường này, anh xin chuyển sang bộ phận caddy.
Sau hai năm tích cực vừa làm vừa luyện tập, Zhang bắt đầu tham gia thi đấu. Tại sự kiện nghiệp dư đầu tiên diễn ra trong 3 ngày, với bộ gậy thuê của sân, Zhang đánh lần lượt 72, 74, 84 gậy để cán đích ở vị trí 12 chung cuộc.
Được khích lệ bởi kết quả này, Zhang bắt đầu đăng ký tham gia thi đấu nhiều hơn. Tuy nhiên do điều kiện tài chính hạn hẹp trong khi địa điểm tổ chức các giải đấu nằm khá xa nhau, do đó phương tiện di chuyển duy nhất của Zhang là tàu hỏa và xe bus.
Trung bình mỗi giải đấu, Zhang phải di chuyển bằng xe lửa mất từ 20-24 tiếng, tiếp đó là 5-8 tiếng đi xe bus, rồi ‘tăng bo’ bằng taxi để đến địa điểm thi đấu. Đến năm 20 tuổi, Zhang mới tích cóp được đủ tiền để lần đầu tiên sở hữu một bộ gậy golf cho riêng mình.
Năm 2007, một bước ngoặt đến với Zhang, anh vinh dự trở thành thành viên của đội tuyển golf quốc gia Trung Quốc. Lúc này, anh mới có một huấn luyện viên thực sự. Anh được hướng dẫn, đào tạo quy củ hơn, nhờ đó trình độ của golfer sinh năm 1987 liên tục được cải thiện.
Sau khi kết thúc Asian Games 2010 tại Quảng Châu cùng đồng đội, Zhang bắt đầu chuyển sang thi đấu chuyên nghiệp. Thời gian đầu anh chủ yếu thi đấu ở trong nước trước khi vượt qua vòng loại lấy thẻ tour, thi đấu tại hệ thống Japan Tour.
Đến khi PGA Tour bắt đầu triển khai hệ thống PGA China Series vào năm 2014, Zhang quyết định trở về nước thi đấu tại hệ thống này.
Tại đấu trường mới này, Zhang giành hai chiến thắng trong hai năm liên tiếp 2014 và 2015. Nhờ đó, Zhang vượt qua vòng loại để lên thi đấu tại hệ thống Web.com Tour (hiện là Korn Ferry Tour), đấu trường hạng hai của PGA Tour vào năm 2015.
Cuối mùa giải đó, Zhang gặp ‘tai nạn’. Do hai lần ký sai bảng điểm, anh bị Hiệp hội Golf Trung Quốc cấm thi đấu 6 tháng và phải quay về thi đấu tại PGA China Series.
Trở lại Trung Quốc, Zhang lại có được những màn trình diễn mạnh mẽ để rồi thăng hạng vào mùa giải kế tiếp.
Sau hai năm tích cực vừa làm vừa luyện tập, Zhang bắt đầu tham gia thi đấu. Tại sự kiện nghiệp dư đầu tiên diễn ra trong 3 ngày, với bộ gậy thuê của sân, Zhang đánh lần lượt 72, 74, 84 gậy để cán đích ở vị trí 12 chung cuộc.
Được khích lệ bởi kết quả này, Zhang bắt đầu đăng ký tham gia thi đấu nhiều hơn. Tuy nhiên do điều kiện tài chính hạn hẹp trong khi địa điểm tổ chức các giải đấu nằm khá xa nhau, do đó phương tiện di chuyển duy nhất của Zhang là tàu hỏa và xe bus.
Trung bình mỗi giải đấu, Zhang phải di chuyển bằng xe lửa mất từ 20-24 tiếng, tiếp đó là 5-8 tiếng đi xe bus, rồi ‘tăng bo’ bằng taxi để đến địa điểm thi đấu. Đến năm 20 tuổi, Zhang mới tích cóp được đủ tiền để lần đầu tiên sở hữu một bộ gậy golf cho riêng mình.
Năm 2007, một bước ngoặt đến với Zhang, anh vinh dự trở thành thành viên của đội tuyển golf quốc gia Trung Quốc. Lúc này, anh mới có một huấn luyện viên thực sự. Anh được hướng dẫn, đào tạo quy củ hơn, nhờ đó trình độ của golfer sinh năm 1987 liên tục được cải thiện.
Sau khi kết thúc Asian Games 2010 tại Quảng Châu cùng đồng đội, Zhang bắt đầu chuyển sang thi đấu chuyên nghiệp. Thời gian đầu anh chủ yếu thi đấu ở trong nước trước khi vượt qua vòng loại lấy thẻ tour, thi đấu tại hệ thống Japan Tour.
Đến khi PGA Tour bắt đầu triển khai hệ thống PGA China Series vào năm 2014, Zhang quyết định trở về nước thi đấu tại hệ thống này.
Tại đấu trường mới này, Zhang giành hai chiến thắng trong hai năm liên tiếp 2014 và 2015. Nhờ đó, Zhang vượt qua vòng loại để lên thi đấu tại hệ thống Web.com Tour (hiện là Korn Ferry Tour), đấu trường hạng hai của PGA Tour vào năm 2015.
Cuối mùa giải đó, Zhang gặp ‘tai nạn’. Do hai lần ký sai bảng điểm, anh bị Hiệp hội Golf Trung Quốc cấm thi đấu 6 tháng và phải quay về thi đấu tại PGA China Series.
Trở lại Trung Quốc, Zhang lại có được những màn trình diễn mạnh mẽ để rồi thăng hạng vào mùa giải kế tiếp.
Năm 2019, Web.com Tour đổi tên thành Korn Ferry Tour, và Zhang thắng hai danh hiệu, qua đó, lấy lại thẻ PGA Tour cho mùa giải 2019-2020.
‘Đó là một hành trình dài, khó khăn. Nhưng tôi chưa bao giờ nghĩ đến việc từ bỏ. Tôi nhận được sự ủng hộ rất lớn từ vợ, bố mẹ và HLV của tôi, Holton Freeman. Họ luôn khích lệ, động viên tôi tiến bước. Tôi tự hào về những gì tôi đã trải qua để đến được đây (PGA Tour)’’ Zhang chia sẻ cùng Golf Digest.
‘Cha mẹ tôi rất tự hào về tôi, mặc dù họ không biết nhiều về golf. Làng của chúng tôi thậm chí chưa có Wi-Fi cho đến vài năm trước. Dân làng tôi không biết tôi đang làm gì trừ khi tôi có thể gọi điện hỏi thăm họ. Nhưng Internet về làng, họ nhanh chóng tìm hiểu về môn thể thao này, và họ có thể xem các buổi truyền hình trực tiếp, bất kể họ phải thức dậy lệch múi giờ sớm như thế nào’, Zhang tự hào kể.